Sự Trong Trắng Tinh Khiết Giữa Con Người Và Thiên Nhiên

0 nhận xét


Hành trình đi Tây Bắc thường xuyên đi vào những vùng hoang vu vắng vẻ, cảnh đẹp tuyệt vời nhưng ít khi có người xuất hiện trong khung cảnh.

Chụp bên một thửa ruộng ở Lai Châu.


Giá như có vài cô sơn nữ với váy áo dân tộc đầy màu sắc xuất hiện trong ảnh thì tốt biết bao... nhưng không phải lúc nào cũng được. Nhiều ảnh chụp không có người trở thành “ảnh chết”, buồn tẻ, thiếu sức sống…
 Cheo leo trên một sườn núi, nơi ngọn núi chạm mây

Bộ ảnh có cái đẹp, cái thường... nhưng hay ở cái người mẫu trông không hề gượng ép hay ngại ngần dù vẫn có bóng người thấp thoáng phía xa xa. Cái khó là có chộp vào đúng thời khắc để được bức ảnh diễn đạt đầy đủ ý tưởng không mà thôi... nhưng chắc là sẽ khó khăn trong thời tiết lạnh giá này. Mình cho rằng tấm 9 và 12 vượt trội hơn.
 Những con suối khá hiền hoà, nước chảy nhẹ nhàng...

Ảnh là người. Con mắt nhà nhiếp ảnh nhìn thế nào thì ống kính máy ảnh của họ sẽ phản ánh điều ấy. Vì thế, có những tấm ảnh nude, cho dù tác giả đã cố chỉ chụp đường nét cơ thể với những cắt cúp khuôn hình, với những ánh sáng lắt léo mà người xem vẫn nhìn thấy sự dung tục của ánh nhìn và ngược lại, có những tấm ảnh nude chụp thẳng tưng, không cần che che, đậy đậy mà người xem vẫn thấy đẹp, thấy gợi cảm mà không gợi dục.
Rất nhiều những con suối đổ xuống từ các ngọn núi cao trong dãy Hoàng Liên Sơn.

Mang theo sự ảnh hưởng rõ nét của hội họa, ảnh nude ban đầu chú trọng nhiều đến khai thác vẻ đẹp của đường nét cơ thể phụ nữ. Thuật ngữ bodyscape ra đời trên cơ sở ghép từ body (cơ thể) và landscape (phong cảnh). Và cho đến tận ngày nay, cách chụp nude này vẫn là “cánh đồng bất tận” cho các nhà nhiếp ảnh khai thác với đủ mọi góc, dáng, tư thế của người mẫu nude kết hợp với đủ loại ánh sáng trong nhiếp ảnh: ngược- thuận, ánh sáng xiên…, kết hợp với cách chơi bố cục, mảng miếng đủ cả.
Nếu không có người mẫu, hẳn cảm giác con suối rất nhỏ, những tảng đá thì bé xíu

Có một thực tế là đa phần các tay máy từ chuyên nghiệp đến nghiệp dư đều từng thử sức hoặc muốn thử sức với ảnh nude - cũng giống như những họa sĩ nào cũng từng vẽ tranh khỏa thân vậy.
Trên một con suối nhỏ đổ ra Đà Giang ở Mường Lay.

Tuy nhiên, do quan niệm xã hội Việt nói riêng và Á Đông nói chung, các nhà nhiếp ảnh ít có được cái nhìn nhẹ nhàng của mọi người về chụp ảnh nude.
Bên hồ Chiềng Khoi ở Yên Châu - Sơn La.

Thế nên nói theo một nhà nhiếp ảnh ở Việt Nam: ảnh nude ở Việt Nam là cuộc chơi “du kích”. Nhiều nhiếp ảnh gia phải “lén lút” dẫn người mẫu vào khách sạn để chụp vì không thể chụp được ở studio nhà vì có quá nhiều ánh mắt soi mói, nhiếp ảnh gia khác phải lặn lội tìm kiếm những địa điểm hoang vu không có người qua lại như núi rừng, ngoài đảo…
 Hái ít lúa và nếm thử vị mềm ngọt của lúa tươi vừa chín.

Trong các trường mỹ thuật, có hẳn một lực lượng người mẫu nude để sinh viên vẽ nhưng với nhiếp ảnh: việc tìm được người mẫu cũng là việc gian nan chứ đừng nói tới việc tìm được người mẫu nude chuyên nghiệp để họ tùy ý sáng tác theo ý tưởng. Nếu có người mẫu nhận lời thì gần như tiêu chí đầu tiên vẫn là “không được chụp rõ mặt”.
 Hái ít lúa và nếm thử vị mềm ngọt của lúa tươi vừa chín.

Do vậy, hầu hết ảnh nude Việt đều loanh quanh trong việc chụp bodyscape, địa hạt mà các nhà nhiếp ảnh trên thế giới đã khai thác hơn một thế kỷ qua nên việc có được tác phẩm đẹp, mới lạ, sáng tạo là hết sức hiếm hoi. Một số thử nghiệm khác về chân dung nude ấn tượng hay ý niệm cũng mới ở những bước đầu chập chững, thử nghiệm.
Những thửa ruộng bậc thang đều tăm tắp ở Mù Căng Chải.

Trong những hoàn cảnh ấy, khoan bàn tới giá trị nghệ thuật của tác phẩm thì những nhà nhiếp ảnh dũng cảm, kiên trì, tập trung đi theo con đường chụp ảnh nude ở VN như Trần Huy Hoan, Thái Phiên… thực sự đáng trân trọng. Trong khi việc chụp những đề tài khác có thể mang lại tiền bạc và danh tiếng thì những nhà nhiếp ảnh nude không có nhiều cơ hội để triển lãm, giới thiệu đến công chúng tác phẩm của mình chứ đừng nói đến chuyện bán được ảnh kiếm tiền. Chỉ thỉnh thoảng chúng được xuất hiện trong những ấn phẩm chuyên ngành ảnh hoặc rải rác một vài bức trong các cuộc triển lãm mà thôi.
Trên một  đồi cỏ sát dãy Hoàng Liên Sơn của thảo nguyên Cam Đường.

Ảnh nude dứt khoát không phải cuộc chơi của những “tay mơ”. Người chụp ảnh còn chưa nắm vững về kỹ thuật, chưa hiểu hết và kiểm soát hoàn toàn được máy móc thì không thể truyền tải đầy đủ hết cảm xúc, thông điệp của mình được. Sợi chỉ mong manh giữa ảnh nghệ thuật - ảnh dung tục luôn treo lơ lửng trước máy ảnh của họ và trước cả mỗi cái nhìn của người thưởng lãm.
Thử nghe tiếng hú vọng ra từ vách núi.

Tuy nhiên, ảnh nude không chỉ “kén” người chụp chuyên nghiệp mà cũng “kén” luôn cả người xem. Tôi chắc nhiều nhà nhiếp ảnh cũng đã từng lâm vào hoàn cảnh phải buông tiếng thở dài như tôi khi trót khoe với vài người ảnh nude mình chụp để nhận được những câu hỏi kiểu như: cô này là cô nào? Đây là bộ phận nào mà không nhận ra?... Hay một số câu hỏi quá cụ thể và chi tiết mà tôi không tiện nhắc đến vì sợ bản thân lại buồn lòng thêm lần nữa.
Phần đỉnh thác Tác Tình ở Lai Châu. Thật ra thác cách rất xa nhưng bụi nước quá nhiều không thể lại gần hơn được để thấy sự to lớn của ngọn thác.

Với đội ngũ người chụp ảnh ngày càng đông đảo hiện nay ở Việt Nam, trong đó không ít người chuyên nghiệp vẫn tâm huyết với ảnh nude, cả những người chuyên về thể loại này cũng như “dạo chơi” trong chặng đường sáng tác của họ.
Rất nhiều những con suối ở khắp Tây bắc, đổ xuống từ núi cao do mưa hay chỉ đơn giản là tích tụ sương mù đầy hơi nước, những dòng suối có thể mạnh ào ạt có thể cuốn trôi cả con trâu trong chớp mắt...

Hy vọng triển lãm chuyên về ảnh nude đầu tiên ở Việt Nam sẽ được diễn ra không xa, cũng như ảnh nude Việt sẽ sớm có một chỗ đứng trang trọng và lượng người xem chuyên nghiệp cho riêng mình

(Trích từ Nuyvn).
Chia sẻ tin này:

Post a Comment

 
Textlink: Công ty in | Thiết kế logo | Rao vặt nhà đất
Copyright © 2011. Ảnh Nóng Không Che - All Rights Reserved
Thiết kế bởi Retech